-
1.0Chặt chém, đồ ăn dở tệLúc bước vào quán này thì cứ nghĩ nó như các quán bình dân khác thôi. Quán không có bảng giá, bà chủ đưa ra các lựa chọn là cơm rang thập cẩm, gà và lòng. Cứ gọi thôi. Tôi đã gọi một suất cơm rang gà. Khá dị, gà được nấu riêng và cơm rang riêng. Đến khi ăn miếng đầu tiên rồi cho đến lúc ra về tôi vẫn không hiểu nổi tại sao quán đó có thể tồn tại được đến tận bây giờ. Và điều gì đã mang tôi đến với quán Hương vào buổi chiều hôm đó. Cơm rang khô một cách lạ lùng, không thể nuốt trôi, gà công nghiệp xào gừng cũng khô một cách khó tả. Bà chủ cùng nhân viên ân cần gợi ý gọi nước để giải KHÔ. Có vẻ KHÔ là một chiến thuật marketing. Cho đến lúc tính tiền mới thấy mình thật phí phạm. Ai ngờ đâu tôi đã bỏ phí 1/2 của suất cơm gà có giá 100.000 VND. Giá mà tôi biết sớm hơn, giá mà trước lúc tôi tính tiền bà chủ đánh tiếng cho tôi biết là đừng có lãng phí. Thì dù có khó nuốt đến đâu tôi cũng gắng nuốt mà. Qua đây tôi rút ra ba điều: - Ăn cơm rang thì phải chấp nhận KHÔ. k chấp nhận được thì bạn nên gọi món khác mà ăn. - Bỏ phí thức ăn là đại kỵ. Bạn có biết trên thế giới này có bao nhiêu người không được ăn cơm rang KHÔ kì lạ giống bạn không. - Nên hỏi giá trước khi ăn xong. Để còn biết đường mà hốc cho hết. Vì bạn không biết cái mà bạn đang ăn có giá trị là bao nhiêu đâu. Và tốt nhất là nên hỏi giá trước khi gọi món. Để biết đường mà té. Thân ái. ...Xem thêm