Một mùa xuân nữa lại sắp đến, phố xá cũng bắt đầu nhộn nhịp hơn, lòng người cũng bất chợt bâng khuâng, háo hức. Nhìn những cành đào, cành mai rong ruổi trên phố, có mấy ai lại không thấy “nao lòng”. Người ta làm lụng, dành dụm cả năm cũng để mong sao cho cái Tết thật trọn vẹn. Trong giây phút mà lòng người chỉ biết hướng về quê hương ấy, vẫn man mác đâu đây một nỗi buồn mang tên “ăn Tết xa nhà".
Thay vì được cùng gia đình sắm sửa, quây quần cho đúng cái nghĩa “Tết đoàn viên” ấy, có không ít người vẫn phải “lăn lộn” nơi đất khách quê người. Nhìn đường phố náo nhiệt, nhìn gia đình người ta xôm tụ cũng chỉ biết ngậm ngùi ca bài “Xuân này con không về”.
“Ăn Tết xa nhà” – ai không trong hoàn cảnh ấy có lẽ khó lòng mà thấu hiểu được, khó lòng mà cảm nhận trọn vẹn cái “mùi vị” cô đơn ấy. Tết xa nhà, “thèm” đủ thứ, “thèm” một bữa tất niên đoàn viên, “thèm” cái hơi khói quê hương trong nồi bánh chưng, bánh tét, “thèm” được đi đây, đi đó cùng gia đình, người thân, “thèm” cái khoảnh khắc giao thừa, “thèm” phong bao lì xì đỏ, “thèm” lắm cả nồi thịt kho, củ hành muối của bà, của mẹ, nhưng “thèm khát” nhất, có lẽ là hương vị của gia đình, của tình thân.
Nỗi “thèm khát” của những người con xa quê mỗi dịp Tết đến, xuân về. (Ảnh: Internet)
Đã “mất” nhiều thứ đến vậy, Tết với những người con xa quê cũng chẳng được an nhàn. Vốn đã không được tận hưởng sự ấm cúng bên gia đình, người thân, họ lại phải tự cuốn mình vào “vòng xoáy” hối hả của cuộc sống. Tết càng gần, nỗi nghẹn ngào, lạc lõng giữa đất khách quê người lại càng da diết.
Tết xa nhà là cái cảm giác giây phút giao thừa quay mặt đi để lau nhanh dòng nước mắt. Là cảm giác lạc lõng một mình nơi thành phố đông người nhưng lại thiếu đi người thân. Là khoảnh khắc một mình bên mâm cơm mà chẳng thể nói cười hay san sẻ cùng gia đình thân yêu. Là tủi hờn mà những đứa con xa quê cùng nhau nuốt trọn vào lòng.
Cái Tết giản dị của những người con “cùng cảnh ngộ”:“Ðón xuân trên đất nước người. Cạn bao nhiêu rượu không vơi cơn sầu”. (Ảnh: Internet)
Nói đến “ăn Tết xa nhà”, chả mấy ai lại nghĩ là “được” gì ở đây cả. Nhưng đón Tết xa với nhiều người lại như một trải nghiệm mới lạ, vài ba người bạn “đồng cảnh ngộ” tụ họp lại, nấu cho nhau vào món ăn ngon, kể cho nhau đôi ba câu chuyện cho qua cái Tết, cũng thú vị đấy chứ. Trải qua cảm giác ấy, họ mới càng thêm yêu, thêm trân trọng nơi “chôn rau cắt rốn” của mình.
Nhưng dù cảm thấy là “được” hay “mất”, cái nỗi buồn mang tên “ăn Tết xa nhà” thực sự vẫn sâu sắc đến khó tả lắm. Ấy vậy mà cuộc sống bận rộn, lắm những mối bận tâm khiến nhiều người quên bẵng đi “Tết đoàn viên” của mình, điều mà biết bao người còn đang “thèm khát” mà không được ấy. Các bạn ạ, mùa sum họp cả năm chỉ có một lần, dù bạn là ai, dù bạn làm gì, dù xa xôi cách trở, nếu có thể đừng quên về nhà đoàn tụ với những người thân yêu của mình nhé.
Tết sắp đến rồi, nếu có thể, đừng quên về nhà, bạn nhé! (Ảnh: Internet)
Kiều Anh - (thegioitre)